Sáng, bạn Vũ rủ cà phê nghe nhạc, mới đến đây đã thấy và cảm
nhận quá đúng gu, ban nhạc là mấy ông già rất bụi – nghe nói tên ban nhạc là
Ông già bà già, chơi nhạc Mỹ, Pháp của thập niên từ 60 – 75, khán giả cùng đam
mê nên ai nấy đều dễ mến và thân thiện, tôi mới vô lần đầu mà có người đến bắt
tay chào… làm quen!
Ban nhạc này chuyên chơi nhạc Mỹ của The Beatles, Bee Gees,
Smokie, Bread… theo kiểu ngẫu hứng và yêu cấu của khán giả. Ai thích cũng có thể
lên hát, có một khán giả được người trong ban nhạc mời lên hát, ông này xin hát
nhạc Pháp bài “non je ne t’aime plus” của Christophe, khi bước lên hát được người
trong ban nhạc giới thiệu ổng là thầy dạy Pháp văn, khi nghe bạn nói mình như
thế, ổng liền cười và đáp lại: “tui đã dạy Pháp văn hay dỡ không biết, nhưng học
trò nó hăm đánh nên giờ tui mất dạy rồi”…
Ngồi nghe từ 10g nghe đến 12g tôi vẫn muốn nghe nữa nhưng hết
giờ, tiếc quá, vậy là chủ nhật tới see you again!
Trước khi về, người trong ban nhạc còn giới thiệu một khán
giả rất đặc biệt: bà hơn 90 tuổi là khán giả thường xuyên!
Một sáng chủ nhật thật vui vẻ!
V.Q.T