Thứ Ba, 7 tháng 4, 2020

Rủa Tàu cộng…




Từ khi virus cúm Tàu xuất hiện, có thể nói mọi thứ trên cõi đời này đã thay đổi, đảo lộn tất tần tật… Người tốt làm chuyện xấu, kẻ xấu làm việc tốt!?

Ở xóm…

Cái thằng nhà kế bên, nhà cao cửa rộng nhưng hắn nổi tiếng trùm sò, keo kiệt, khó ưa… cả xóm ai cũng ghét hắn, trong đó có tui. Thế mà hổm rồi, bỗng dưng hắn tốt đột xuất, qua nhà tui gửi tặng một bịch trà bắc và nói: “Biết anh thích cà phê, ghiền uống trà… TP hạn chế mọi người đi lại, anh ở nhà một mình có trà uống cũng đỡ buồn”. Quá là bất ngờ luôn! Tui đứng hình mấy phút mới hoàn hồn, trả lời vỏn vẹn: “Cám ơn Hùng nghen”.

Cũng chuyện ở xóm, nhà của thằng ở đầu ngỏ, nó ăn ở không, tụ tập đám “rảnh háng” ăn nhậu rồi hè nhau “la, hét, rống” karaoke qua cái loa kẹo kéo của Tàu, điếc tai cả khu xóm, có bữa quá 10g đêm, bọn chúng vẫn rống inh ỏi, ỷ mình già, nên tui qua mắng đại, cũng hên sao bọn chúng sợ và ngưng không rống nữa. Cả mấy tuần rồi, không thấy nó tụ tập nhậu nhẹt nữa, cả xóm được yên tịnh là vì lệnh cách ly của TP.

Ngoài xã hội…

Giờ đây, mọi người sẽ không còn thư thái, thoải mái mỗi khi ra đường… không còn tự tin khi gặp gỡ, tiếp xúc với mọi người xung quanh, kể cả bạn bè, người thân… vì mình phải giữ cự ly nhất định để tránh sự lây nhiễm của con virus cúm Tàu, bảo vệ mình và đó cũng là bảo vệ cho cộng đồng. Thói quen lịch sự gặp nhau tay bắt mặt mừng dường như ai cũng bỏ qua.

Phải vậy thôi, mọi người thay đổi lối sống để làm chậm lại sự lây lan của cúm Tàu.

Cách ly xã hội giờ được coi là phương thức hữu hiệu, tích cực để bảo vệ sức khoẻ mọi người.

Có thể thấy chuyện giúp đỡ người nghèo khó, những người bán vé số… được cộng đồng xã hội quan tâm, sẻ chia một cách hữu hiệu thiết thực.

Đặc biệt đáng quan tâm là mọi công dân chấp hành mệnh lệnh cách ly toàn xã hội của chính phủ một cách răm rắp, cho thấy giữa dân và chính quyền cùng đồng tâm hiệp lực phòng chống virus cúm Tàu thật hiệu quả, một sự kiện hiếm thấy từ trước nay ở đất nước này.

Trên thế giới…

Đại dịch cúm Tàu là mối hiểm họa chưa từng có đã lây nhiễm gây chết người hàng loạt thật khủng khiếp trên toàn cầu và chưa có dấu hiệu dừng lại, nó đã lộ rõ bản chất xấu xa, hiểm độc của Tàu cộng… Giờ đây, một số nước phương Tây đã tẩy chay quan hệ làm ăn, hợp tác thương mại với Tàu cộng… điều này chưa từng xảy ra ở thương trường quốc tế.

Nói tóm lại, đại dịch cúm Tàu đã làm thay đổi, đảo lộn mọi thứ trên cõi đời này “người tốt làm chuyện xấu, người xấu làm chuyện tốt”… Nhưng đến giờ phút này, Tàu cộng đã là kẻ xấu vẫn làm chuyện xấu và tiếp tục làm chuyện xấu… Mới đây, hắn vừa ăn cướp vừa la làng, làm đắm thuyền của ngư dân ở biển Đông lại ngang ngược đổ lỗi cho ngư dân… Lợi dụng nhiều nước đang cần khẩu trang, kit test virus, bọn Tàu cộng đã tung khẩu trang, kit test dỏm bán cho các nước.

Đại dịch cúm Tàu đã lảm thay đổi cả thế giới… Thế mà chính cái thằng láng giềng Tàu cộng bạn thân “16 chữ vàng” của chính quyền cộng sản Việt Nam, nó vẫn tiếp tục ngoan cố, lưu manh, hiểm ác…?? Một lần ăn cắp, mãi mãi là kẻ trộm.

Sao tụi bây không mắc dịch cúm Tàu chết mẹ hết cho rồi để thế giới đổi thay!

V.Q.T

Người gác cổng sức khỏe…



Hôm rồi, sáng ngủ dậy bỗng dưng chân bên trái của bà xã tui bị đau điếng đi lại rất khó khăn… đang lúc trong mùa dịch nên ngại không dám khám bệnh viện quận, tui mới nhớ ở gần nhà có trạm y tế phường, thế là vợ chồng quyết định đến trạm y tế phường khám xem sao?

Đây là lần thứ hai, lần trước vào buổi tối, bà chị vợ mệt tim, tui chở bả vô đây khám, bác sĩ đo mạch và thấy ổn không sao, bả mệt vì do tuột huyết áp. Khám xong, rồi về chẳng có tiền bạc gì cả. Lần này, bà xã được bác sĩ khám kỹ lưỡng, cho thuốc men 5 ngày, khám xong cũng chẳng tốn đồng bạc nào.

Bác sĩ khám cho thuốc uống, hôm sau chân của bà xã tui hết đau đi lại được bình thường liền…


Bác sĩ Lê Hoài Nam, Trạm trưởng Trạm y tế phường 13 cho biết, từ khi Trạm y tế hoạt động theo nguyên lý y học gia đình, số lượng người dân có nhu cầu về khám, chữa bệnh đến trạm tăng lên rõ rệt. Hiện nay trung bình mỗi ngày có khoảng 50-60 lượt bệnh nhân. Người dân bắt đầu có thói quen đến trạm y tế để kiểm tra sức khỏe, hỏi về cách phòng bệnh, việc ăn uống, sinh hoạt có lợi cho bệnh cao huyết áp, đái tháo đường…

Trạm y tế phường 13 còn thực hiện khám chữa bệnh tại nhà cho một số đối tượng đặc biệt, chuyển gửi bệnh nhân lên bệnh viện tuyến trên, cung ứng đầy đủ thuốc điều trị theo mô hình bệnh tật và theo gói dịch vụ y tế cơ bản. Số lượt khám chữa bệnh tại trạm trong năm đạt 10.885 lượt người. Trạm đã nâng cao được năng lực khám chữa bệnh; thu hút số lượng bệnh nhân đến khám chữa tăng nhiều hơn trước đây.

Trạm đã quản lý hồ sơ sức khỏe điện tử để chủ động tầm soát, phát hiện các bệnh không lây nhiễm và có những can thiệp kịp thời nhằm chăm sóc tốt sức khỏe nhân dân trên địa bàn. Trong năm 2019 vừa qua, Trạm đã thực hiện sàng lọc, theo dõi, quản lý, điều trị bệnh mạn tính, bệnh không lây nhiễm tại cộng đồng, lập hồ sơ quản lý sức khỏe cho 1.783 người dân.


Đây là trạm y tế thứ 17 trong tổng số 24 trạm y tế trên địa bàn thành phố được chọn triển khai thí điểm đổi mới hoạt động theo nguyên lý Y học gia đình.

Đang lúc cả TP hạn chế đi lại để phòng chống đại dịch cúm Tàu, trạm y tế cơ sở như thế này đúng là “người gác cổng” của hệ thống y tế chăm sóc sức khỏe ban đầu cho người dân, trực tiếp gần dân, là nơi dễ tiếp cận với chi phí thấp và giảm quá tải bệnh viện tuyến trên.

Thay mặt bà xã, tui cám ơn đội ngũ y bác sĩ ở Trạm y tế phường 13 nhiều lắm.

V.Q.T

“Tâm hồn không rách”…




Lâu nay ít khi gặp thằng cháu tên Tuấn thuê nhà ở sát cạnh bên, vì nó đổi chỗ làm thay vì ở nội thành, mấy tháng nay nó đi làm ở Bình Dương ca đêm, nên thỉnh thoảng một tuần mới về nhà.

Mới hôm qua, tình cờ thấy nó ở nhà, tay trái băng bó. Tôi hỏi: “Sao vậy?”. “Dạ, tai nạn lao động chú ơi”. “Có sao không?”. “Dạ, cũng không sao, chỉ có điều phải nghỉ làm, tốn tiền lắm chú”.

Tôi ngạc nhiên hỏi: “Ủa, mình bị tai nạn lao động, công ty phải hỗ trợ chứ?”

Tuấn than vãn: “Không có đâu, cháu còn bị phạt nữa chú ơi”. “Sao kỳ vậy?”, tui thật sự không hiểu bèn hỏi tiếp: “Là sao, công ty không hỗ trợ mà còn phạt, mày giải thích tao nghe coi?”

Tuấn bèn kể lể, khi cháu bị như thế, công ty lập biên bản rồi bắt ký tên, dựa theo biên bản này công ty sẽ cắt tiền thưởng cuối năm. Cũng may nhờ anh em làm chung thương giúp, đứng ra bên vực, thỏa thuận với công ty là coi như không có bị tai nạn sự cố gì hết, không lập biên bản, anh em gồng gánh công việc cho nhau, cho cháu nghỉ làm với danh nghĩa nghỉ phép và tự lo chữa trị vết thương (vết thương rất sâu, vì sự cố miếng tôn nhỏ thừa trong lúc thao tác máy cắt tôn, nó văng thật mạnh chém sâu vào giữa ngón tay trỏ và ngón cái cắt đứt ngay động mạch chủ, máu tuôn xối xả, phải đi tới 3 bệnh viện mới cầm máu được).

Tôi hiểu rõ hoàn cảnh của Tuấn, vợ chồng nó tốn kém khá nhiều tiền để chữa trị bệnh hiếm muộn con, cũng may sao nhờ ơn trời, sau thời gian chạy chữa, giờ vợ nó đã đậu thai và tháng tư tới này nó phải chuẩn bị nhiểu tiền để lót ổ vợ đẻ.

Qua câu chuyện của Tuấn, nếu như không hiểu hoàn cảnh của Tuấn, có người sẽ cho rằng Tuấn hèn thế, công ty xử ép vậy mà làm thinh cam chịu? Công ty đã không hỗ trợ thuốc men, hỗ trợ ngày công lao động thì thôi, đàng này lại xử phạt cắt tiền thưởng của người bị tai nạn!?.. Câu chuyện này sao cũng giông giống câu chuyện của thầy giáo Thanh ở Cà Mau bán 20 khẩu trang với giá 3.000đ/chiếc… đúng lý là phải khen thầy có công trong việc bán khẩu trang y tế giúp cho học sinh phòng ngừa bệnh, nhưng lại bị kỷ luật!…

Ngẫm và nghĩ, ở xã hội của chế độ chết tiệt này, những người như Tuấn, thầy Thanh… họ không tiền, không địa vị, không quan hệ… có thể họ sẽ phải chịu thiệt thòi, họ mất nhiều thứ, kể cả mất luôn quyền con người… họ nghèo áo họ có thể rách, có thể bẩn có thể thay cái khác, vết thương lở loét có thể sẽ lành…nhưng tâm hồn họ có thể vẫn trong sáng, không rách, không bẩn. Còn như ai đó họ có quyền, có tiền, có địa vị… mà tâm hồn rách nát, dơ bẩn thì để lại vết nhơ muôn đời, thứ hạng người đó thua cả súc vật!

V.Q.T