Hôm nay 13 tháng chạp là ngày giỗ con trai,
nhưng tối qua Trà, bạn gái học chung với Quân lớp 9 hồi ở trường Trần Văn Ơn tới
nhà thắp hương cho con trai. Trà tâm sự với bà xã: “Mới đây tự dưng con nằm mơ
thấy bạn Quân, con linh cảm đó là điềm báo lành mà Quân chúc cho con và mọi ngưởi
trong mùa xuân này...”
Dù bận đi làm, trưa nay 12g30, tranh thủ giờ
nghỉ, mấy đứa bạn của Quân tới nhà thắp hương cho nó. Từ ngày con trai mất đến
giờ đã 12 năm rồi, năm nào tụi bạn của Quân không đứa này thì đứa khác, khi
đông sáu bẩy đứa, ít vài đứa... đến chia sẻ cùng nó và gia đình không sót lần
nào. Mỗi lần tụi nhỏ gặp mặt nhau huyên thiên nhắc lại chuyện cũ hồi đi học, đứa
nào cũng nhắc cái tính dại gái, liếng khỉ, phá phách, nhất là khi cái kể mấy
chuyện chọc ghẹo người khác của Quân... tụi nhỏ cười nắc nẻ khiến ba mẹ của nó
cũng vui lây.
12 năm trôi qua, cuộc sống bề bộn, có khi mọi
thứ xung quanh hào nhoáng người ta thường vô tình, hay dễ quên... nhưng mấy đứa
bạn của Quân vẫn nhớ ngày giỗ và đến tận nhà thắp hương cho bạn. Cái gọi là
“tình cảm” thiêng liêng ấy chẳng nhìn thấy nhưng không có nghĩa là nó không tồn
tại, nó vô nghĩa mà rất có ý nghĩa đối với gia đình.
Cuộc sống tuy bề bộn nhưng ngày này đối với
gia đình vẫn luôn tràn ngập những niềm vui và hạnh phúc...
V.Q.T