Thứ Năm, 7 tháng 1, 2016

SỰ THẬT VẪN TRƯỜNG TỒN

    Lâu lắm rồi, từ khi ngày ngôi nhà cổ Vân Đường phủ của bác 2 Sển tôi biến thành quán nhậu Ốc Béo, tôi mới nghe cái giọng oang oang của mụ Liên – con dâu trời đánh của bác 2 Sển lớn tiếng chửi rủa mấy đứa phục vụ quán, chứ trước đây khi chưa mở quán thì như cơm bữa, cứ vài ngày là con mẻ điên điên khùng khùng chửi đổng dòng họ Vương, còn không thì cãi lộn ôm xồm dậy cả làng cả xóm với đám bà con của mẻ như bà già, em gái, em trai, đứa con lai của mẻ... ...kéo nhau tụ về đây sống bám y chang cây si mọc hoang ở góc nhà không nhổ gốc từ nhỏ đã sống ký sinh phủ quanh cây xoài cổ thụ mấy chục năm tuổi do bác tôi trồng bị chết khô, hoặc chửi lộn với lũ con nợ là vợ con thằng Hùng bám trụ ở lậu đã vậy còn thường xuyên lén lút tụ tập đám ma cô mua bán ma túy (cũng may đám này đã bị bắt, cả xóm ai cũng mừng).
    Nhưng bù lại bây giờ ở đây, ngày nào tôi cũng phải chịu đựng tiếng ồn ào của dân nhậu tới tận khuya, dẫu sao vẫn đỡ hơn nghe tiếng chửi rủa của con dâu xấu xa, ác độc lại dám tự xưng mình là dâu thảo, mẹ hiền lên tiếng với tay nhà báo Tiền Phong - Trần Nguyễn Anh cho rằng con mẻ bị gia đình ông Sển bạc đãi! (xem thêm tại :https://www.facebook.com/notes/v%C6%B0%C6%A1ng-qu%E1%BB%91c-tu%E1%BA%A5n/t%E1%BB%B1-s%E1%BB%B1-c%E1%BB%A7a-nh%C3%A0-b%C3%A1o-gh%C3%A9t-k%E1%BA%BB-vi%E1%BA%BFt-b%C3%A1o/1604101539872052)
    Cảnh đời đổi thay, cây xoài cổ chết khô để nhường cây si dại sống bám phảt triển um tùm... Ngôi nhà cổ xuống cấp nghiêm trọng biến thành quán nhậu Ốc Béo ngày càng đông khách, dẫu sao cũng an ủi vì đời sống của 3 đứa cháu nội là Hương, Thành vả Minh đã đỡ chật vật hơn, giờ đây đứa nào đứa nấy đã nên vợ nên chồng, được vậy bác 2 Sển và anh Bảo tôi cũng phần nào yên lòng nơi chín suối.
    Chỉ tiếc rằng nguyện vọng của bác 2 Sển tôi đã hiến tặng kho cổ vật vô giá, quý hiếm, mà cả đời ông sưu tập được, cho thành phố và mong muốn những di vật này sẽ được trưng bày trong ngôi nhà cổ Vân Đường phủ với tên gọi Nhà bảo tàng Vương Hồng Sển thành hư vô!
    Thời gian cứ trôi đi trôi đi… sự việc có thể phai mờ, sự đời có thể đổi thay... nhưng sự thật vẫn trường tồn!
    V.Q.T

      Bức ảnh sơn mài cụ Vương Hồng Sển - bác Hai tôi được cẩn bằng vỏ trứng do con trai Vương Hồng Bảo làm tháng 5/1994, kính tặng ba, đang trưng bày tại nhà bác Ba tôi - ông Vương Minh Quan, số 33 đường Hai Bà Trưng, Sóc Trăng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét