- Nè mấy ông bạn già! Mấy bữa nay, dư luận xã hội bàn tán xôn
xao chuyện Trung quốc ngang nhiên đưa giàn khoan vào vùng biển nước ta..., hãng
"thông tấn vĩa hè" kỳ này mà bàn chuyện này nữa có khi là thừa
mứa! Tám Sài Gòn tui đề nghị mình bàn chuyện khác nghen!
- Ờ hén! Nhưng mà bàn chuyện gì, nói nghe thử coi?
- Nè, tui nghe đâu, đất nước mình có hơn 70.000 cử nhân và
thạc sĩ đang thất nghiệp... thiệt là một sự lãng phí to lớn về kinh tế xã hội
cho đất nước... Ây cha! Lỗi này tại ai?
- Đó! Ai biểu ngành
giáo dục đào tạo quản lý cái kiểu gì mà nhà nhà mở trường, người người mở trường...
mạnh ai nấy mở thì thử hỏi cung mà nhiều hơn cầu thì... hổng thất nghiệp cả đống
ra đó mới là "lọa" đấy!
- Thôi thôi bớt nóng đi ông bạn già! Tui đồng ý rồi, không
bàn cãi nhiêu nữa, nhưng khổ nỗi nhu cầu thực tế xã hội chỉ cần đào tạo 20% cử
nhân và 80% công nhân kỹ thuật nhưng đàng này chúng ta đã làm ngược, nghĩa là ngành
giáo dục đao tạo hơn 80% cử nhân và chỉ có 20% công nhân. Hệ quả này đã gây ra
sự lãng phí không nhỏ về thời gian, tiền của, công sức của xã hội...
- Bởi vậy mới nói, các tân kỹ sư hay cử nhân chịu khó làm đủ
mọi nghề để kiếm sống, để khẳng định mình tồn tại thì không có gì đáng xấu hổ.
Mặc dù các nghề đó không đúng khả năng của mình, nhưng xã hội cần. Còn hơn là các
bạn ấy lại mắc bệnh sĩ, cảm thấy mặc cảm, xấu hổ, chảnh chọe không chịu làm... đó
mới là vấn đề cần bàn? cần nói ở đây!
- Phải rồi! Thời buổi này đi tìm việc chứ không phải là đi xin
việc? Người có tài, có năng lực, có ý chí, người giỏi việc, năng động giàu kinh
nghiệm... xã hội luôn luôn cần và trọng dụng, còn ngược lại những ai bất tài,
vô dụng, ù lì... thi đừng có mà trách than vì sao tôi thất nghiệp!?
- Đúng vậy! Ông bà có câu: Đi hết cuộc đời mới biết mình hay
hay mình dở. Đời mà.... đâu phải là giấc mơ? Phải không các bạn?
Tám Sài Gòn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét