Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2020

Tôi không quên...

 


Thời đi học, nhiều đêm thức rất khuya, học bài, bỗng dưng nghe tiếng rao: "Ai ăn bánh mì nóng hổi giòn đây...". Trời đã khuya lắm rồi, không biết còn ai ra ngoài đường nữa mà mua bánh mì? Tiếng rao nghe như lời năn nỉ ai đó hãy mua dùm tôi ổ bánh mì. Tôi đã cảm nhận được lời mời gọi thiết tha đó văng vẳng trong đêm khuya lạnh mà lòng cảm thấy xót xa...

 Chính những người bán hàng rong đó đã một đời rong ruổi kiếp mưu sinh.... đã nuôi biết bao đứa trẻ lớn lên, được ăn học nên người từ sự lam lũ ấy..

 Tôi vẫn không quên...

 V.Q.T

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét