Thứ Hai, 21 tháng 5, 2018

Thử cho biết…



2 giờ sáng… của năm 1975, tôi và Đức người anh bà con chú bác, chuẩn bị hành trình từ nhà ở đường Trần Hưng Đạo, quận 5 – Sài Gòn về quê nhà ở Hai Bà Trưng – Sóc Trăng bằng chiếc xe đạp của mình, tôi đạp xe mini, còn ảnh đạp xe đòn dong…

Quảng đường từ Sài Gòn đến Sóc Trăng cách nhau tới 240 cây số, vậy mà 2 anh em dám đi bằng xe đạp sao? Chơi lấy tiếng à? Chơi cho vui à?…

Thưa không, cái thời mới giải phóng miền Nam, cuộc sống của người dân bị đảo lộn, thiếu thốn và xuống cấp tệ hại… nội cái chuyện đi lại rất bình thường của người dân trước đây, giờ lại là cực kỳ khó khăn gian khổ, để mua được một vé xe đò, người dân phải chầu chực ngày đêm, trầy vi tróc vẩy, trần ai khoai củ mới mua được một vé… Thời đó, từ Sài Gòn về miền Tây, người dân gặp đủ thứ chuyện phiền phức ở các chốt kiểm soát do mấy thằng cách mạng 30 tháng tư cầm đầu… nhục và sợ nhất là bị cắt tóc, bị rọc quần ống loe.

Hồi đó, từ Sài Gòn về miền Tây đi trên quốc lộ 4, xe đò phải dừng ở một chốt ở bắc Mỹ Thuận, và một chốt ở bắc Cần Thơ để bọn cách mạng 30 tháng tư kiểm tra “tóc tai, quần áo”, khi xe dừng tụi này lên xe với cặp mắt lăm lăm dò xét, xui xẻo anh nào mặc quần loe, anh nào tóc hơi dài đều bị bắt xuống xe hết. Ai mặc quần ống loe thì bị cắt rồi cho lên xe, ai tóc dài, bị cắt là coi như sẽ bị bỏ lại vì xe đò không chờ…

Thời ấy còn là sinh viên với mốt quần ống loe, tóc dài… về quê không muốn bị cắt tóc, rọc quần… chỉ còn cách duy nhất đi xe đạp thôi.

Từ 2 giờ sáng đến 10 giờ tối, mất 20 tiếng đồ, 2 đứa tôi mới về đến nhà. Trên đường đạp xe về từ Sài Gòn về Sóc Trăng có gần 80 cây cầu, thời gian đầu còn sung chẳng sợ cầu, càng lúc về sau, khi đã thấm mệt mỗi lần thấy chiếc cầu rất là sợ nó vì phải ì ạch leo dốc. 2 đứa mệt buồn ngủ đến nỗi vừa chạy vừa ngủ gục và đụng nhau té nhưng không sao. Tụi tôi phải nghỉ mệt, ghé ăn cơm rồi ngủ nhờ 1 giấc ngon lành khoảng 1 tiếng đồng hồ trên chiếc đi văng gỗ của quán cơm ở bắc Mỹ Thuận.

Về tới nhà, ai cũng đều giật mình khi biết 2 đứa tôi về nhà bằng xe đạp và mắng “Ôi trời, 2 cái thằng khùng, mai mốt không có đi như vậy nữa nha!”.

Mai mốt cái gì, thử một lần cho biết, tởn lắm rồi, 2 bên cái mông đít bị rộp da rát thấy mẹ hà….

V.Q.T

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét