Ở một gốc hẻm, có một người mất ngủ vẫn còn trằn trọc, phì
phà thuốc lá… đêm đã khuya rồi đấy, chỉ cần tiếng động tịnh là nghe rồi, vậy mà
có một dạo tiếng còi xe cứu thương cứ hú liên tục giữa đêm khuya nghe mà rợn cả
người…
Giờ thì thay vào đó là những âm thanh của tiếng động cơ xe ủi,
tiếng đục khoan bê tông do những thợ làm đường còn miệt mài làm việc từ xa
ngoài đầu ngỏ, gần hơn một chút ở quán nhậu vẫn rộn rả tiếng reo hò ca hát át
covid, tiếng cụng ly canh cách, tiếng “1, 2, 3 zô zô”, tiếng cười nói xôm tụ của
dân nhậu chắc là chung độ bóng đá?
Và ở sát bên nhà tiếng đập cửa của thằng say xỉn réo vợ:
“mày mở cửa cho tao vô, bộ muốn tao ngủ ngoài đường hả”… Xa xa, tiếng gà gáy khắp
nơi cứ văng vẳng ó o…
Ở Sài Gòn, khi màn đêm buông xuống cũng là lúc, các khu ăn
nhậu sáng vẫn sáng đèn, quán xá lúc nào cũng có người ăn nhậu, tiếng cụng ly,
tiếng trò chuyện rôm rả vang cả một góc hẻm… phải vậy chứ?
4g30 giờ sáng… tiếng chuông nhà thờ Bình Lợi vang lên… tiếng
động cơ xe ủi vẫn còn rổn rảng cả khu phố.
V.Q,T
Ảnh copy trên mạng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét