Trong cuốn “Phong lưu cũ mới” của bác hai Vương Hồng Sển có phỏng dịch theo J.H. Fabre bài “Le scarabée sacré” (Con bọ hung chúa) có đoạn nói về bọ hung chủ và bọ hung khách cùng nhau xực phân…
“…Bằng như nói tỷ mà nghe, bọ hung chủ gặp bọ hung khách có
ít nhiều quân tử tính, hai con may mắn khiêng về đến nơi đến chốn, không bị lưu
manh phá đám dọc đường… Khi ấy, hang đã khoét rồi, miệng hang tròn trịa, vừa
khéo, vừa khít với cục phân; khi ấy bọ hung chủ ráng sức khuân của vào hang, cục
phân vừa chui lọt vào trong, thì bọ hung liền lấp bít miệng hang, chỉ để còn một
mình một động, hoặc quá lắm là cùng với bọ khách, tức hai đứa mặc sức mê mang
tàng tịch với món ngon ao ước! Vạn tuế cái buổi hạnh phúc tràn trề này! Tuy
hang thô sơ không có quạt máy trên trần nhưng nhờ ông cha khéo truyền nghề, bọ
hung biết đào sâu nên ánh nắng không lọt thấu hang mát vô cùng! Sẵn của ngon, sẵn
yên tịnh, trên kia cửa đã bít, ai đâu đi ngang cũng không biết dưới này có ẩn
tàng của báu, xa xa tiếng dế với tình như khêu như gợi, giờ phút này và trong
phòng này mới phải là nơi lúc làm việc bằng
răng nhọn và bằng bao tử mạnh lành. Bọ hung “xực” cục phân tổ tướng, khi mình
ên, khi với một bạn duy nhất không mời ai thêm! Đứa nào, đứa nấy, gục mặt gầm đầu
mà ăn, ăn không dám nhúc nhích, không dám cục cựa vén khéo tỷ mỷ không cho mất
miếng nào.
- Ăn gì mà trịnh trọng đến thế?
- Xin thưa: ăn phân ăn cứt! Ai dám cười! Đời không bọ hung sẽ
là một đống phân, đâu có sạch và nên thơ như vầy!” (hết trích)
Thân phận bọ hung mang tiếng xấu xực phân xực cứt nhưng làm
sạch cho môi trường, ngược lại bè lũ bọn Việt Á lấy danh nghĩa ngành y tế sản
xuất KIT cứu người nhưng thực chất là bọn quỷ giết người…
Ngẫm lại mới thấy cũng phường như nhau, một đằng ăn cứt, một
đằng ăn KIT… vậy mà phường ăn cứt làm lợi cho đời đáng khen, còn phường ăn KIT
làm hại người hại đời thật đáng nguyền rủa chúng bây!
V.Q.T
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét