Thứ Tư, 10 tháng 8, 2016

Luật hóa chạy chức chạy quyền


Vừa rồi, bạn già Tám Sài Gòn thông báo ăn mừng thằng con được tuyển vào làm nhân viên ở một sở, thế là đề tài  tuần này, hãng thông tấn vỉa hè đề cập đến việc chạy chức chạy quyền – một vấn nạn thời đại đến giờ vẫn chưa tìm ra biện pháp chữa trị!?

– Ối, đã hơn 4 tháng rồi, từ ngày báo lên tiếng um xùm việc chạy chức 100 triệu đồng ở Hà Nội…đến nay vẫn chưa tìm ra được ai cả!? Chỉ là tin đồn thôi sao?

– Đâu có mấy ông ơi, mới đây, ông Bí thư Thành ủy Hà Nội trong một bài phỏng vấn của báo chí đã khẳng định không chỉ có chạy chức mà còn chạy bằng cấp, chạy khen thưởng…

– Đúng rồi, ông Bí thư này còn cho biết: “Thời gian qua, những người sống trong bộ máy thấy được tình trạng chạy chức, chạy quyền giảm một cách rõ rệt”.

– Ây da! Thế là bây giờ việc chạy chức là có thật 100% rồi! Vậy sao không xử lý và nêu tên cụ thể ạ?

– Khó lắm, khó lắm mấy ông ơi! Theo luật thì cái gì cũng phải có bằng chứng cụ thể… mà trong dân gian có rất là nhiều cách để lo lót đó mấy ông ơi…

– Nói có sách mách có chứng, ông ví dụ cụ thể coi nào…

– Này nhé, lợi dụng cơ hội cha mẹ cấp trên đau ốm hay từ trần. Ông cầm phong bì đến thăm là vừa tạo ra sự xúc động cho cấp trên và vừa đưa được khoản tiền hối lộ một cách rất tình cảm. Việc thăm nom người đau ốm hay phúng viếng người mất là một phong tục đẹp. Cứ thế mà làm. Ngượng ngùng gì đâu.

– Ồ, kiểu lo lót này gọi là kính lão đắc quyền chức đấy nghen!

– Còn cách nào nữa không?

– Còn chứ! Lợi dụng những cơ hội liên quan đến con của cấp trên như đỗ đại học, đi du học nước ngoài hay lập gia đình riêng. Ông chỉ cần tặng cho cháu một học bổng trong 3 năm học ở Mỹ, London, Thụy Sĩ…

– Việc động viên con cháu học hành là việc đáng làm của toàn dân. Bạn thấy có hợp lý không? Quá hợp lý.

– Cũng như hãy lợi dụng tục mừng tuổi năm mới, một phong tục đẹp của dân tộc. Một phong bì có thiếp chúc mừng năm mới kèm theo đô la… Ông cứ yên tâm là sếp không từ chối đâu. Vì chưa ai từ chối tiền mừng tuổi bao giờ. Nghĩa là không ai từ chối một phong tục đẹp của người Việt Nam ta. Cách này gọi là phong tục nước Nam.

– Ôi thôi! Mấy ông không chỉ cách trị mà còn bày cách chạy chọt… Theo tui thì có cách trị đây!

– Cách gì?

– Dễ ẹt, công khai việc chạy chức chạy quyền thôi!

– Công khai?

– Đúng vậy! công khai đấu thầu các chức vụ, ai bỏ thầu cao thì người đó trúng!

– Cũng có lý! Như thế thì ta triệt tiêu được nạn chạy chức chạy quyền và còn thu được ngân sách cho địa phương…

– Tui nghe nói đây cũng là ý kiến của một phó giáo sư, tiến sĩ, ông ta đề nghị từ quan điểm cơ chế thị trường, những người làm quản lý lãnh đạo phải chủ động thiết lập theo luật định chuyện chạy chức, quyền. Chạy công khai thì tiền sẽ nổi lên, Nhà nước quản lý được. Nếu đụng vào luật thì sẽ xử lý và sẽ không có những khoản ngầm chảy vào túi ai hết.

– Đúng rồi, phải luật hóa việc chạy chức chạy quyền thôi!


8 Sài Gòn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét