Thứ Sáu, 7 tháng 7, 2017

Số phận ta do ta quyết định!…


Sáng sớm mùng 7 Tết, nhóm thông tấn xã vỉa hè có mặt đông đủ tại điểm cà phê vỉa hè như mọi khi, một người trong nhóm buột miệng than vãn:

– Sao cứ vậy hoài, thiên hạ vẫn chen chúc đi lễ hội chùa Hương, dẫm đạp lên nhau, tranh giành lộc… Đi hành xác chứ hành hương nổi gì?

Vừa dứt câu… nhiều lời bàn tán rôm rã:

– Phước lành đâu chưa thấy, chen lấn đã ngán tận cổ rồi…

– Đi chùa đầu năm là nét văn hóa có từ lâu mới của người dân châu Á nói chung và Việt Nam nói riêng. Nhưng theo tui nghĩ bây giờ thiên hạ đi chùa không phải ai cũng dâng ước nguyện cầu may mắn, sức khỏe cho mình và người thân, tâm hồn thanh tịnh… mà nó đã biến tướng rất nhiều thứ như giành lộc, sờ tượng, vung tiền xin phật độ… phải chăng đó là suy nghĩ, hành vi bất kính…

– Tui rất đồng tình ý kiến của Thượng tọa Thích Nhật Từ phát biểu trên báo Tuổi Trẻ sáng nay: “Tư duy “dương âm sao vậy”, “phàm sao thánh thần vậy” đã dẫn dắt thành hành vi “hối lộ” Phật, thánh một cách xấu xí, thường thấy ở những hoạt động văn hoa, lễ hội phía Bắc. Điều đó cũng phản ánh một đời sống thực tế của xã hội với niềm tin nhân quả thiếu vắng (có làm điều tốt mới có hưởng quả lành), ngược lại, con người muốn đạt được những điều tốt đẹp cho bản thân thông qua con đường xin cho”… Đúng là bất kính…

– Văn hóa tâm linh người Việt mình rõ ràng xuống cấp đén mức báo động… Thiên hạ đi lễ chùa không để hành hương đúng ý nghĩa ban đầu mà đi chùa cúng tế cầu xin đủ thứ, đáng buồn hơn là những hành vi phản cảm, thiếu văn hóa diễn ra ngay trước một lễ hội văn hóa lâu đời.

– Hành vi vô văn hóa, bất kính… đã làm nhiều người cảm thấy đau lòng cho văn hóa thụt lùi, tỉ lệ nghịch với sự phát triển vật chất của một bộ phận người Việt hôm nay.

– Còn tui bổ sung ý kiến của mình nhưng không nặng tính tôn giáo, theo tui thì bản thân mình không thể hoàn toàn kiểm soát được bất cứ điều gì xảy đến với mình trên cuộc đời này. Cái duy nhất mà mình có thể kiểm soát được hoàn toàn chính là suy nghĩ và phản ứng của mình. Trong cuộc đời này, chỉ có duy nhất mình có khả năng định đoạt của đời mình và nhất định đừng lãng phí những sự lựa chọn đó.

Cuộc đời của mỗi người dài ngắn khác nhau, số phận mỗi người cũng vì thế mà tốt xấu cá biệt. Nhưng hãy cứ mạnh mẽ mà tin rằng, phải nắm chắc trong tay vận mệnh của chính mình. Cuộc sống có thể vui vẻ, khổ đau nhưng hãy để tự mình quyết định mang đến những điều chúng ta khao khát. Chỉ có như vậy, mới có thể đặt chân đến bên cạnh vạch đích, chỉ có như thế mới vượt qua vạch giới hạn cuộc đời.  Bình an hay không là do chính mình tạo ra…

Hằng ngày ta cứ sống, suy nghĩ, hành xử đúng, tốt đẹp bằng nỗ lực chân thành chính mình… đâu cần phải đi xin cho, vay mượn, cưỡng cầu, hối lộ trời phật một cách bất kính cho mình… tui nghĩ đạo nào… cũng đều dạy vậy!

8 SÀI GÒN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét