Thứ bảy, chủ nhật mấy tuần nay, nhà thờ ở xóm không vang tiếng
chuông nữa... nhưng hàng gánh ăn, uống bình dân trong hẻm vẫn không đến nỗi ế,
bởi thực khách toàn là những người quen ở xóm, họ đến không chỉ ăn thôi mà còn
để tám chuyện, rùm beng nhất là cái hàng gánh bún riêu vì cô chủ tánh bộc trực,
ăn nói bặm trợn, hay đệm tiếng “đan mạch” rồi cười vang thật to, khiến câu chuyện
tám buổi sáng thêm hấp dẫn...
- ĐM... ổng cứ dấu không chịu khai, bây giờ lòi ra thêm mấy
chục mạng nữa... ĐM... kiểu này lan tùm lum lỡ dính tới bà thì bỏ mẹ luôn, cả
nhà đói nhăn răng...
- Trời kêu ai nấy dạ bà ơi! Có người không đi đâu, không tiếp
xúc ai cũng bị dính luôn...
- ĐM... kiểu này trời kêu không dạ mà la làng la xóm để mọi
người biết... chứ im thin thít, dấu như mèo dấu cứt là tội chết xuống địa ngục
là cái chắc...
Chuyện tám của mấy bà nghe có hơi nặng tai thiệt nhưng nó nhắc
mọi người cẩn thận, nghiêm túc và hợp tác chung tay cùng cộng đồng để sớm truy
vết, ngăn chặn hiệu quả cơn dịch đang lây lan.
Đừng kỳ thị. Hãy giúp đỡ. Và giúp đỡ đúng cách nghen mọi người.
V.Q.T
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét