Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2019

21/6 ngẫm...




Thời còn làm đài Tiếng Nói Nhân Dân TP.HCM lúc chưa có điện thoại di động, chưa có mạng internet… mỗi lần dự hội nghị, sau khi kết thúc, khách mời hội nghị được dự tiệc chiêu đãi buổi trưa. Như thường lệ, dự tiệc xong xuôi, tôi tranh thủ chạy xe nhanh về đài để kịp đưa tin phát sóng buổi chiều. Xui sau bữa đó, tôi bị công an thổi, tôi cố tình không nghe vẫn tiếp tục chạy, bị công an lấy xe ví theo bắt lại. Tôi nghĩ thầm trong bụng, phen này sẽ bị phạt nặng vì mặt mày tôi lúc này đỏ gay, tội chạy nhanh và cố tình bỏ chạy khi bị thổi phạt. Công an với vẻ mặt tức giận lắm, hỏi: – “Anh cho xem giấy tờ!”. Tôi phân trần tình thiệt: “Xin công an thông cảm cho, tôi là phóng viên của đài, vừa dự hội nghi xong, tôi vội chạy nhanh về đài để kịp đưa tin”. Công an nhìn tôi và nói: – “Anh có gì chứng minh là dự hội nghị?”. Cũng may tôi còn giữ giấy mời dự hội nghị, tôi đưa ra cho công an. Có lẽ, hôm đó, công an này được người yêu hôn hay sao mà anh ta xem giấy mời và nhép miệng cười nói: – “Lần này thông cảm nghen! Thôi đi cha nội”.

** Trong cuộc sống luôn luôn có những bất ngờ xảy ra, mặc dù hành xử của tôi để mong hoàn tất công việc cho tốt nhưng không che dấu sai lầm của mình, và để giải thích cho người khác hiểu và thông cảm mình chỉ có nói sự thật. Bởi, sự thật bao giờ cũng dễ hiểu và dễ nhớ nhất!

V.Q.T

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét